Tôi không phải là một người ham đọc theo kiểu mọt sách, nhưng sớm hình thành cho mình thói quen đọc sách từ bé. Ngày bắt đầu vào lớp 1, tôi đã thích đọc những bài tập đọc trong sách giáo khoa, đọc với niềm yêu thích thật sự, chứ không phải bắt buộc, không phải vì học thuộc lòng.
Lên cấp hai tôi bắt đầu đọc báo và sang cấp ba tôi tìm đọc các cuốn tiểu thuyết tình yêu. Cuối năm lớp 9 tôi bắt đầu tập viết truyện ngắn và tập làm thơ. Hồi đó tôi chủ yếu viết về tình bạn trong sáng hồn nhiên, cùng chút tình yêu tuổi học trò mơ mộng. Những cuốn vở mới với những câu chuyện dở dang, viết xong thì đem cất dấu kỹ, vì ngại không dám cho ai đọc.
Rồi lúc đi lính tôi vẫn giữ thói quen đọc sách đều đặn. Những lúc rảnh rỗi tôi thường lên Thư viện Quân Đoàn để tìm báo, tạp chí, truyện ngắn để đọc cho đỡ buồn, cũng là để cập nhật thông tin thời sự. Cũng thời gian này tôi làm thơ khá nhiều, khoảng 5 chục bài được viết xong lúc còn tại ngũ. Nội dung các bài thơ lúc đó chủ yếu là viết cho cô bạn gái thời học sinh cùng những suy tư về cuộc đời, về số phận con người.
Tôi còn nhớ có bài thơ viết lên nỗi buồn của một chàng trai chính là tôi với bao khát vọng, nhưng phải giam cầm trong bốn bức tường của trạm gác vô tuyến nơi cao nguyên lộng gió. Trong khi đó bạn bè đang ngồi trên giảng đường các trường đại học. Lúc xuất ngũ tôi đã tập hợp thành một tập thơ, những dòng chữ viết tay được nắn nót rất đẹp, được đóng thành tập và trang trí khá chuyên nghiệp. Thật tiếc là về sau tôi để thất lạc mất, và sau đó tôi cũng quên sạch những gì mình đã viết ra.
Sau này khi vào Sài Gòn làm công việc tự do, tôi vẫn giữ thói quen đọc sách, những ngày Chủ nhật vẫn đều đặn đi đến các nhà sách lớn ở các quận Gò Vấp, Bình Thạnh, Tân Bình… để tìm đọc. Thời gian này tôi chủ yếu đọc các sách tâm lý, sách hội họa. Rồi khi đi học sư phạm tôi vẫn thường lên thư viện tìm sách báo, tạp chí để đọc và cập nhật thông tin. Quãng thời gian sau này khi mới vào làm giáo viên, tôi ít đọc hơn nhưng vẫn không bỏ thói quen đọc.
Cho đến năm 2009, khi nhà tôi nối mạng internet thì tôi có điều kiện đọc nhiều hơn, tôi đọc nhiều thể loại nhưng chủ yếu là sách tâm lý, sách khoa học và một ít sách văn chương, tiểu thuyết…
Có lẽ thời gian tôi đọc nhiều nhất là từ năm 2013 đến nay, ước chừng có năm tôi đọc lên đến khoảng 2 vạn trang giấy, tôi không nói nhầm đâu, khoảng 20 ngàn trang giấy, tương đương với khoảng 100 cuốn sách dày mỏng khác nhau. Và thời gian về sau này tôi chủ yếu tập trung đọc sách về Phật giáo và khoa học tâm lý, đó là các sách của Hòa thượng Thích Minh Châu dịch từ các cuốn kinh Nguyên thủy, sách của Trưởng lão Thích Thông Lạc viết ra từ sự thực tu, thực chứng của mình, sách của các tác giả gốc Do Thái nổi tiếng chuyên nghiên cứu về lịch sử nhân loại, vân vân...
Tôi đọc như một con nghiện sách và dần dà tôi hình thành kỹ năng nắm được nội dung các cuốn sách rất nhanh. Kỷ lục là cuốn Muôn Kiếp Nhân Sinh tập 1, sách dày hơn bốn trăm trang mà tôi chỉ đọc trong vòng khoảng 10 tiếng đồng hồ, tất nhiên là tôi nắm được nội dung từ đầu đến cuối chứ không phải chỉ đọc lướt qua.
Với việc đọc sách như vậy nhưng cuối cùng tôi nhận ra rằng, đọc sách nhiều là rất tốt, nhưng đồng thời cũng... rất tệ. Tốt là sách đã mở ra cho tôi cả thế giới tri thức và trí tuệ từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây. Nếu không có sách thì chắc là tôi cũng không hơn gì con bò đâu, thật đấy. Tệ là bởi đọc sách quá nhiều nên bây giờ tôi như một người bước ra từ một thế giới khác hẳn với mọi người ấy, thậm chí tôi giống như bị hoang tưởng vậy.
Chốt lại, cái gì quá nhiều cũng không tốt, kể cả việc đọc sách.
Minh Bảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét