Cả một đời kiếm tìm, vật lộn, bon chen, tranh dành với đời… Cuối cùng ta còn lại gì?
Một tấm thân tàn tạ, rệu rã, chờ ngày trả về cát bụi. Một tâm hồn đầy những dục vọng, khát ái, oán trách cuộc đời bạc bẽo, oán trách thời gian phủ phàng...
Cả một đời học Phật, cuối cùng còn lại gì?
Vô thường – Vô ngã – Khổ – Không.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét